'nắng thủy tinh nô đùa trên ngọn cỏ
giọt sương mềm óng ánh giữa nhân gian..'
Cậu thường làm gì khi tâm mình kêu lên rằng nó 'need attention'?
Tớ thì mở lại các bức ảnh trên núi trên rừng, để gợi lại cho tâm những điều êm ả đẹp đẽ đã trải qua trong đời..
Cảm thấy rất dễ chịu và được nuôi dưỡng. Có lẽ vì là một kẻ tàn ác, nên tớ thấy rất thảnh thơi khi…
Nhìn mẹ lợn hư thân bị gô cổ lại.
Ngắm con gà ngơ ngác mà không biết có kẻ đã chụp lén hắn từ phía sau.
Nhìn ả vịt trắng cạp cạp chìa cái mỏ ra vớt lấy một ngụm nước. (Đồng bọn đằng sau có lẽ đang gào lên rằng: 'cẩn thận kẻo lộn cổ xuống mương đó bà áo trắng kia!!')
Và mặc dù không có ảnh nhưng .. nhớ cả đàn chó đủ màu đủ kiểu hay sủa vang cả bản mỗi khi tụi áo xanh lạ mặt xâm nhập vào lãnh địa của chúng. Và tất nhiên là chúng kéo anh em ra rượt cho tụi áo xanh chạy té khói rồi..
Và nhớ cả mấy thằng người áo xanh nữa…