Trong phút chốc gặm nhấm lại padlet 01, chợt nhận ra bức ảnh này và bài này như để dành cho nhau.
Ta như cây bách buồn sau núi
Một mình uống gió, một mình say
Người là một bóng chim khuê tú
Chẳng để lại gì sau cánh bay...
Trong phút chốc gặm nhấm lại padlet 01, chợt nhận ra bức ảnh này và bài này như để dành cho nhau.
Ta như cây bách buồn sau núi
Một mình uống gió, một mình say
Người là một bóng chim khuê tú
Chẳng để lại gì sau cánh bay...
tôi hân hoan đi giữa nắng mùa xuân
chợt nhận ra xuân đã mang mùa hạ về cho Đắk Lắk
Tôi cố nghĩ ra một chiều vàng úa,
Lá trên cành héo hắt, gió ngừng ru:
“Một mối tình nức nở giữa âm u,
“Một hồn đau rã lần theo hương khói,
“Một bài thơ cháy tan trong nắng rọi,
“Một lời run hoi hóp giữa không trung,
“Cả niềm yêu, ý nhớ cả một vùng,
“Hoá thành vũng máu đào trong ác lặn.”
Chao ôi. Những cuộc tình. Những cuộc đời..
Học đi yêu đương gì. Thi trượt tao đấm cho
Ái chà, bài thơ nào cũng có thể viết tiếp khi đời tiếp diễn. Chúc mừng chị Ỉn đã xanh thế này haha
nhớ tụi dở hơi
nhớ ơi là nhớ
Khói chiều bảng lảng đi ngang qua những tâm sự của người viễn khách.
Giọt nắng chiều lẩn nấp sau tầng mây màu xám đục nhưng hơi ấm vẫn đọng lại trong tim người.
Cớ sao người viễn khách vẫn lang thang thế?
Và sẽ thế nào nếu loài người không nhìn thấy những vì sao, nhỉ?
Viễn khách lang thang miền xa lạ
Nhớ rừng nhớ núi nhớ miên man
Cỏ xanh thơm ngát mùi hoang dại
Đồi chè tít tắp gối vai êm..
'hôm cuộc đời xô ta nằm dưới cát
thay vì đau
ta nằm ngắm bầu trời
chợt nhận ra có đôi khi mất mát
là món quà mà tuổi trẻ đánh rơi'
--lam--
Đi thẳng rẽ trái, trái tim anh hả
Đi thẳng rẽ phải, phải lòng anh ha
Tính quay đầu sao, anh ở đây mà
Đã ghé vào rồi, làm người yêu anh nhá
"sáng sớm tinh sương
thanh âm trời đất
như bản đồng ca.."
'nắng thủy tinh nô đùa trên ngọn cỏ
giọt sương mềm óng ánh giữa nhân gian..'
Cậu thường làm gì khi tâm mình kêu lên rằng nó 'need attention'?
Tớ thì mở lại các bức ảnh trên núi trên rừng, để gợi lại cho tâm những điều êm ả đẹp đẽ đã trải qua trong đời..
Cảm thấy rất dễ chịu và được nuôi dưỡng. Có lẽ vì là một kẻ tàn ác, nên tớ thấy rất thảnh thơi khi…
Nhìn mẹ lợn hư thân bị gô cổ lại.
Ngắm con gà ngơ ngác mà không biết có kẻ đã chụp lén hắn từ phía sau.
Nhìn ả vịt trắng cạp cạp chìa cái mỏ ra vớt lấy một ngụm nước. (Đồng bọn đằng sau có lẽ đang gào lên rằng: 'cẩn thận kẻo lộn cổ xuống mương đó bà áo trắng kia!!')
Và mặc dù không có ảnh nhưng .. nhớ cả đàn chó đủ màu đủ kiểu hay sủa vang cả bản mỗi khi tụi áo xanh lạ mặt xâm nhập vào lãnh địa của chúng. Và tất nhiên là chúng kéo anh em ra rượt cho tụi áo xanh chạy té khói rồi..
Và nhớ cả mấy thằng người áo xanh nữa…
Bình mình ơi đã dậy chưa?
Cà phê đỉnh núi với tôi được không
Chill chill bên bếp lửa hồng
Nhấp cạn một chén tình nồng đầy vơi
Sáng thăm ruộng lúa chơi chơi
Chiều ra tắm suối đi bơi rồi về
Bỗng thấy sảng khoái tràn trề
Cội Rễ hạnh phúc đuề huề vẹn nguyên!
*Chí Đăng xuất khẩu thành thơ trong lúc cảm hứng bàn về chuyến Study Tour 3
sáng sớm có Na trong tay,
tôi tham lam ước tay kia có thêm trái Bắp …
Hôm nay tôi đi dạo cùng một đứa đã từng rất quyết liệt khi làm thư viện cùng tôi.
Hồi đầu năm, thư viện chao đảo như bao lần cũ, nó bảo tôi cố ở lại chờ nó.
Tôi vẫn ở đây, hôm nay, thứ 5, đi họp.
Nó cũng tới, đưa tôi cơm lam làm quà.
Vu vơ mấy chuyện không đầu không đuôi.
Nó về ngay, tôi ở lại tới cuối.