ngồi trước một cơn mưa
xách xe chạy vòng
một chiều trở lại
nhìn thoáng như chưa có gì xảy ra
nhưng là lạ
có một điểm trống
hai ba điểm hơi mờ
hơi thở phủ kính
mờ
từng nhịp mờ hai mắt
ngồi trước một cơn mưa
nắng tắt
đùm khoai giá mắc
cứ cố mua
nấm xám lựa ngày
nghĩ nấu chung rong biển
một bữa ăn
một chuyến đi
xa
thành phố hơi trống nên lạ
quê nhà lo lắng
nên la
tôi cứ đàn ca
cho nhạt đi nỗi nhớ
phủi tay nỗi sợ
lấp đầy nổi nông
tôi trước lúc đi xa
nghĩ quê nhà ở đó
y nguyên
tôi bây giờ
ngồi trước một cơn mưa
gõ nốt
học đòi làm thơ
chân ướt
ôm mũ bảo hiểm
ướt
nước
ngưng lại
rơi xuống học đòi
làm mưa
(viết chiều ngày một tháng mười năm hai mốt - Sài Gòn gỡ cách ly toàn thành phố)