Lăn lóc tận ngăn bàn nào đó thật sâu
Tôi lôi ra mấy mẩu sáp màu
Gãy vụn
Bi vàng
Bi đỏ
Bi xanh
Chiếc niêu đất con con méo mó hiền lành
Nhà Vua, quả thị, Vàng Anh
Rủ nhau đi trốn
Đống rơm tháng Năm vàng ruộm
Khát tiếng trẻ trốn tìm
Xé toạc trưa hạ lặng im
Mấy đứa trẻ ham chơi khóc không có người
Chạy lúa
Cha chéo cả đường bừa
Mẹ chéo hạt mau thưa
Chỉ kịp cho mỗi đứa một đòn, tội để sân thóc buổi trưa
Dập dềnh nước
Rồi chị đi học trước
Em vào lớp một sau
Nhọc nhằn bạc một vạt áo nâu
Dáng mẹ
Trong cổ tích thần tiên mẹ thường hay kể
Chỉ công chúa với lâu đài
Nào thấy đòn gánh trĩu cả hai vai
Nào thấy đêm dài bàn chân còn buốt
Nào thấy hạt gì trong suốt
Nhỏ giữa luống cày
Hạnh phúc hiện hình qua muôn vạn đắng cay
Đâu giống Tấm kia chỉ cần bưng tay ngồi khóc.
Con chẳng thể tô tuổi thơ
Bằng bi xanh bi trắng
Bởi
Phía sau một giấc mơ
Còn rất nhiều khoảng lặng
Không tên