Rồi có một ngày
con sẽ thấy chẳng có tình yêu nào đẹp như cổ tích
niềm tin rơi
như hoa gạo tháng ba để lại bông trắng xóa
bay…
Có một ngày
con thấy người tốt vẫn chịu phận đắng cay
mồ hôi có đổ bao nhiêu xuống luống cày
hạt thóc vẫn gầy
mùa thất bát
Một ngày
con bỗng thấy nghi ngờ lời người ta vẫn hát
“Yêu nhau cởi áo cho nhau”
thì hãy cứ để cổ tích tưới mát ngàn sau
con cũng đừng buồn
đừng giận
Vì nắng nên mưa
trăng khuyết lại đầy
cuộc đời là chuỗi ngày dài xen lẫn đắng cay được mất
cổ tích thì xa. Cổ tích không có thật
nhưng bà vẫn ngọt giọng ru hời cho mắt khỏi cay
cho môi mềm ngon giấc ngủ say
cho ước mơ nhiều cánh cò cánh vạc
Ai có ăn sung mới biết sung vị chát
Giông bão qua rồi mới biết thương muối mặn gừng cay
Lá răm mắt lắm người say
Nào hay bông cải đã bay về trời
Buồn vui kể giữa kiếp người
Gieo cho đất bạc muôn đời nở hoa…
Lê Thương@Tinker@20150319