Anh sẽ kể em nghe câu chuyện về những miền quê
Nghiêng nghiêng cánh vạc
Vành nôi gầy à ơi câu hát
Chõng đêm rằm kể chuyện trăng thanh
Đất nước của những con người lớn lên từ lũy tre xanh
Đất nước của em và anh
Đất nước của nghĩa vợ chồng thủy chung son sắt
Đất nước mà tiếng nói đầu tiên là tiếng đòi đánh giặc
Lửa ngút ngàn trong cả những rặng tre
Anh kể em nghe câu chuyện tình yêu
Thấm bao mùa mưa nắng
Em gái đi học xa nhớ lũy tre bên dòng sông phẳng lặng
Đêm trăng rằm, ai hát điệu yêu nhau
Anh kể em nghe câu chuyện về những nỗi đau
Còn hằn lên thân tre đốt dài đốt ngắn
Chuyện những người mẹ chờ con trong câm lặng
Nước mắt lặn vào trong
Chuyện những đứa trẻ vừa mới lọt lòng
Đã không bao giờ được nghe giọng bố
Đau xót nào bằng những năm khói lửa
Bom súng gầm gào tan tác cả rặng tre
Anh kể em nghe chuyện đất nước ngủ mê
Chiến tranh đã qua, ta nghĩ mình là người chiến thắng
Mà chẳng thấy gốc tre già một vành tang trắng
Khóc những đọt măng non
Nơi em qua, những con đường mòn
Có bao tuổi thanh xuân ở lại
Bao nhiêu người con trai con gái
Chưa kịp bảo thương nhau
Bao nhiêu dòng thư chưa kịp viết hết câu
Đã thấm màu máu đỏ
Màu xanh đang hát với núi đồi, mây gió
Là màu của những tuổi Hai mươi
Anh kể em nghe câu chuyện về một nơi
Ở đó có những người thương nhau rất thật
Gian khó muôn ngàn vẫn cùng nhau bám đất
Ngày mỗi ngày tô Tổ quốc thêm xanh
Ở đó có ánh đèn sáng tỏ mái tranh
Có tiếng đọc bài ê a mỗi tối
Có những người lái đò bao năm vẫn đợi
Lớp học trò trở lại quê hương
Nơi Người đã trót đem lòng mến thương
Dù không phải là nơi sinh ra và khôn lớn
Kể bao chuyện xưa nay khắp chốn
Để thêm yêu đất nước mình
Nước của những rặng tre
Để một ngày, măng vẫn được nghe
Chuyện của tre xanh
Chuyện đất nước…